Các khía cạnh định tính trong công việc kế toán của đơn vị được kiểm toán
Các khía cạnh định tính trong công việc kế toán của đơn vị được kiểm toán
A1. Ban Giám đốc đưa ra một số xét đoán về các số liệu và thuyết minh trong báo cáo tài chính.
A2. Chuẩn mực kiểm toán quốc tế số 260 có đề cập đến các khía cạnh định tính trong công việc kế toán của đơn vị được kiểm toán.[11] Khi xem xét các khía cạnh định tính trong công việc kế toán của đơn vị được kiểm toán, kiểm toán viên có thể nhận biết được sự thiên lệch trong các xét đoán của Ban Giám đốc. Kiểm toán viên có thể kết luận rằng tác động cộng hưởng của sự thiên lệch cùng với ảnh hưởng của các sai sót chưa được điều chỉnh làm cho báo cáo tài chính xét trên phương diện tổng thể có sai sót trọng yếu. Các dấu hiệu cho thấy sự thiên lệch có thể ảnh hưởng đến đánh giá của kiểm toán viên về việc liệu báo cáo tài chính xét trên phương diện tổng thể có sai sót trọng yếu hay không bao gồm:
· Viêc điều chỉnh có chọn lọc các sai sót đã trao đổi với Ban Giám đốc trong quá trình kiểm toán (ví dụ, điều chỉnh các sai sót làm tăng lợi nhuận báo cáo mà không điều chỉnh các sai sót làm giảm lợi nhuận báo cáo);
· Sự thiên lệch của Ban Giám đốc khi đưa ra các ước tính kế toán.
A3. Chuẩn mực kiểm toán quốc tế số 540 đề cập đến sự thiên lệch của Ban Giám đốc khi đưa ra các ước tính kế toán.[12] Các dấu hiệu cho thấy có thể có sự thiên lệch của Ban Giám đốc không tạo thành sai sót khi xem xét tính hợp lý của các ước tính kế toán riêng lẻ. Tuy nhiên, các dấu hiệu đó có thể ảnh hưởng đến đánh giá của kiểm toán viên về việc liệu báo cáo tài chính xét trên phương diện tổng thể có còn sai sót trọng yếu hay không.
Thuyết minh về ảnh hưởng của các giao dịch và sự kiện trọng yếu đối với các thông tin được trình bày trong báo cáo tài chính (Tham chiếu: Đoạn 13(e))
A4. Báo cáo tài chính được lập và trình bày theo khuôn khổ về lập và trình bày báo cáo tài chính cho mục đích chung thường trình bày về tình hình tài chính, kết quả hoạt động kinh doanh và tình hình lưu chuyển tiền tệ của đơn vị. Trong trường hợp đó, kiểm toán viên đánh giá liệu báo cáo tài chính có cung cấp đầy đủ các thuyết minh giúp người sử dụng báo cáo tài chính hiểu được ảnh hưởng của các giao dịch và sự kiện trọng yếu đối với tình hình tài chính, kết quả hoạt động kinh doanh và tình hình lưu chuyển tiền tệ của đơn vị hay không.
Mô tả khuôn khổ về lập và trình bày báo cáo tài chính được áp dụng
A5. Như đã giải thích trong Chuẩn mực kiểm toán quốc tế số 200, khi lập và trình bày báo cáo tài chính, Ban Giám đốc hoặc Ban Quản trị cần đưa vào báo cáo tài chính một đoạn mô tả đầy đủ khuôn khổ về lập và trình bày báo cáo tài chính được áp dụng.[13] Đoạn mô tả này rất quan trọng vì nó giúp người sử dụng báo cáo tài chính hiểu được khuôn khổ về lập báo cáo tài chính đã được áp dụng.
A6. Đoạn mô tả rằng báo cáo tài chính được lập theo một khuôn khổ nhất định về lập và trình bày báo cáo tài chính được áp dụng chỉ thích hợp khi báo cáo tài chính tuân thủ tất cả các quy định đang có hiệu lực của khuôn khổ đó trong kỳ kế toán mà báo cáo tài chính phản ánh.
A7. Nếu đoạn mô tả khuôn khổ về lập và trình bày báo cáo tài chính được áp dụng có những từ ngữ không cụ thể hoặc có hạn chế (ví dụ, “báo cáo tài chính tuân thủ phần lớn các chuẩn mực báo cáo tài chính quốc tế) thì đoạn mô tả đó không được coi là mô tả đầy đủ về khuôn khổ về lập và trình bày báo cáo tài chính vì có thể làm cho người sử dụng báo cáo tài chính hiểu sai.
Tham chiếu đến nhiều hơn một khuôn khổ về lập và trình bày báo cáo tài chính
A8. Trong một số trường hợp, báo cáo tài chính có thể được lập theo hai khuôn khổ về lập và trình bày báo cáo tài chính (ví dụ, khuôn khổ về lập và trình bày báo cáo tài chính quốc gia và chuẩn mực báo cáo tài chính quốc tế). Điều này có thể do Ban Giám đốc bắt buộc phải hoặc lựa chọn lập báo cáo tài chính theo cả hai khuôn khổ mà cả hai khuôn khổ đó đều là khuôn khổ về lập và trình bày báo cáo tài chính được áp dụng. Đoạn mô tả đó chỉ phù hợp khi báo cáo tài chính tuân thủ riêng lẻ từng khuôn khổ. Để được coi là tuân thủ cả hai khuôn khổ, báo cáo tài chính cần phải tuân thủ đồng thời cả hai khuôn khổ mà không cần đối chiếu các báo cáo lập theo hai khuôn khổ khác nhau đó. Trên thực tế, việc tuân thủ đồng thời cả hai khuôn khổ là điều khó có thể thực hiện, trừ khi quốc gia đó đã áp dụng khuôn khổ về lập và trình bày báo cáo tài chính khác (ví dụ như chuẩn mực báo cáo tài chính quốc tế) như là khuôn khổ quốc gia về lập và trình bày báo cáo tài chính hoặc đã loại bỏ tất cả các rào cản nhằm tuân thủ khuôn khổ về lập và trình bày báo cáo tài chính đó.
A9. Báo cáo tài chính được lập theo một khuôn khổ về lập và trình bày báo cáo tài chính và bao gồm thuyết minh hoặc thông tin bổ sung để đối chiếu với các kết quả của báo cáo tài chính này nhưng được lập theo một khuôn khổ về lập và trình bày báo cáo tài chính khác, không được lập theo khuôn khổ về lập và trình bày báo cáo khác đó. Lý do của vấn đề này là vì báo cáo tài chính không chứa đựng tất cả các thông tin mà khuôn khổ về lập và trình bày báo cáo tài chính khác đó yêu cầu.
A10. Tuy nhiên, báo cáo tài chính có thể được lập theo một khuôn khổ về lập và trình bày báo cáo tài chính được áp dụng và ngoài ra mô tả trong thuyết minh báo cáo tài chính về mức độ tuân thủ một khuôn khổ về lập và trình bày báo cáo tài chính khác (ví dụ, báo cáo tài chính được lập theo khuôn khổ về lập và trình bày báo cáo tài chính quốc gia có mô tả mức độ tuân thủ chuẩn mực báo cáo tài chính quốc tế). Đoạn mô tả đó là thông tin tài chính bổ sung và như đã nêu trong đoạn 47, được xem là một phần không thể tách rời của báo cáo tài chính và do đó cũng thuộc phạm vi của ý kiến kiểm toán.
Dạng ý kiến kiểm toán
A11. Có những trường hợp báo cáo tài chính dù đã được lập theo các quy định của khuôn khổ về trình bày hợp lý nhưng không đạt được mục tiêu trình bày hợp lý. Trong trường hợp đó, Ban Giám đốc có thể thuyết minh thêm trong báo cáo tài chính những nội dung mà khuôn khổ về lập và trình bày báo cáo tài chính không yêu cầu, hoặc trong một số trường hợp rất hãn hữu, Ban Giám đốc có thể không tuân thủ một yêu cầu của khuôn khổ về lập và trình bày báo cáo tài chính nhằm đạt được mục tiêu trình bày hợp lý báo cáo tài chính.
A12. Rất ít khi kiểm toán viên coi báo cáo tài chính được lập theo khuôn khổ về tuân thủ là gây hiểu sai nếu, theo Chuẩn mực kiểm toán quốc tế số 210, kiểm toán viên đã xác định rằng khuôn khổ về lập và trình bày báo cáo tài chính đó là có thể chấp nhận được.[14]
Trả lời